Chợ Giời Facebook
(hay là sự biến tướng đáng ngại của một trang mạng xã hội)
Không thể phủ nhận tính phổ cập của Facebook trong đời sống tinh thần của cộng đồng thế giới nhưng cũng phải thừa nhận rằng, Facebook dường như đang dần thoát khỏi (hay được khuyến khích thoát khỏi?) sự kiểm soát bới những người điều hành nó?
Xã hội văn minh có vẻ như chú trọng phân biệt lứa tuổi cho các sản phẩm tinh thần, kiểu như sách, như tin, như phim ảnh… thường chú trọng cảnh báo lứa tuổi nào không nên xem. Thậm chí trong các phim bạo lực phương Tây, bao giờ cũng có một dòng cảnh báo để nếu ai không muốn, biết đường mà tránh, không xem nó.
Trang mạng nổi tiếng Facebook, thoạt kỳ thủy vốn khá lành mạnh và người ta dường như không phải lo ngại gì khi các cháu bé 8-9 tuổi trở lên đã có tài khoản trên đó. Tuy nhiên, nếu để ý thời gian gần đây, trang tiếp xúc chung cho các Friends List (trang Home) đã mỗi ngày một tràn ngập các trang web có nội dung không hề được coi là lành mạnh, nếu không nói là độc hại với người đọc, đặc biệt là với các cháu bé.
Hãy hình dung trang Home này như một cái chợ Giời, trong đó phần cho các thành viên trong Friends List rất khiêm tốn và chen chúc khuất lấp cho các ngõ nhỏ, còn phần quảng cáo cho các trò chơi mập mờ, nhố nhăng, cho các trang web, mà chiếm đa số là các trang cố tình giật tít hoặc cho nổi bật những hình ảnh khêu gợi tính dục (cách nói nhẹ đi của Khiêu dâm) và các tin cướp, hiếp, giết…
Rõ ràng, các thành viên có mặt trong cái chợ Giời này vốn dĩ chiếm đa phần là những người tử tế, các công chức, sinh viên, học sinh, một số các bậc cha chú đáng kính, thêm các thành phần rất đặc biệt là các cháu bé, bỗng nhiên bị lu mờ, lấn át bởi những sản phẩm ô nhiễm chen vai thích cánh ồ ạt lấn lướt. Phần giao lưu của những người tử tế hoàn toàn bị khuất lấp và trở nên yếm thế trước những sự thể hiện quá khích, lộ liễu của các trang web đen, các trò chơi tiềm tàng ẩn họa.
Các trò chơi tưởng như vô thưởng vô phạt như bói toán, đoán xem ai quan tâm đến bạn, ai vào thăm trang của bạn nhiều nhất… Phải thừa nhận những kẻ đứng sau các trò chơi này là các “chuyên gia tâm lý” vốn có thâm niên cao trong Facebook, họ biết rõ các Facebooker muốn biết điều gì. Điều đáng ngai là để chơi các trò đó, bạn buộc phải điền các thông số liên quan đến thông tin cá nhân và thông qua đó, bạn đã vô tình giao trứng cho ác: mật thư của bạn bị lộ và các thông tin liên quan đến bạn bị lợi dụng cho các câu trả lời giả dạng ngây ngô nhưng chứa đựng nhiều phần sự thực lẽ ra chỉ riêng bạn biết.
Đặc biệt, trong một số trường hợp, dựa trên các thông tin ăn cắp đó, kẻ lợi dung các trò chơi có thể xuyên tạc thêm với nhiều ác ý, khiến cho các bạn nghi kỵ lẫn nhau. Nguyên do là những gì trong mật thư chỉ hai người biết và chỉ có giới hạn, nhưng do bị những kẻ đứng sau trò chơi xuyên tạc, kích động, nó đã khiến cho người nọ nghi ngờ người kia, phá hoại không thương tiếc các mối quan hệ của họ. Trò đùa quái ác này tưởng như vô hại nhưng lắm lúc lại gây ra những bi kịch cho những người có tâm lý nhậy cảm, dễ bị tổn thương do bị khủng hoảng niềm tin bạn bè, người thân. Chưa kể đối với các cháu bé non nớt, tác hại là không thể lường hết được…
Cuối cùng, mục đích dạo chơi để giao lưu giữa những người bạn trong Friends List giờ đây đã trở nên nhạt nhòa, vì đầy rẫy các link không hiểu bằng cách nào tràn ngập trang Home cứ dẫn dắt người ta, thay vì đọc của bạn bè, lại vì tò mò mà cứ bị hút vào đó với những tin tức cướp, hiếp, giết và sex… không giới hạn. Những bài viết của bạn bè vốn dĩ đã ít, lại nhạt nhòa khiến cho người đọc mải mê chìm đắm trong các trang web và các trò chơi vô bổ nhưng độc hại kia.
Như người đi dạo chợ Giời thoạt tiên với mục đích thăm các gian trưng bày sản phẩm của bạn bè, nhưng các sản phẩm vốn nghèo nàn lại bị dồn cho khuất lấp trong các ngõ ngách, nên người ta cứ thế vô tình bị hút vào những thứ rác rưởi, độc hại nhưng khoác bên ngoài những thứ màu mè lấp lánh, đến độ quên mất mục đích của mình khi đi, thậm chí là quên cả đường về…
P/S: Người viết bài này vừa ngậm ngùi tạm thời chia tay bạn bè trên Facebook (hy vọng khi quay lại rác đã bớt đi). Viết bài này như một cảnh báo các bạn trẻ và các bậc phụ huynh…
Thank you Hảo khách!